
Sau gần một thập kỷ không cùng đứng trên sân khấu, Destiny’s Child bất ngờ tái hợp trong đêm diễn cuối Cowboy Carter Tour của Beyoncé tại Las Vegas.
Trên sân khấu Allegiant Stadium, khoảnh khắc Kelly Rowland và Michelle Williams xuất hiện đã làm bùng nổ cảm xúc của hàng chục nghìn khán giả.
Không cần một thông báo chính thức, chỉ một cái ôm ba người, một ánh nhìn đầy kỷ niệm, cũng đủ để đánh thức cả một thời thanh xuân từng sống cùng những bản hit của nhóm nhạc nữ huyền thoại. Đây là một cuộc hội ngộ và cũng là lời khẳng định âm thầm nhưng mạnh mẽ về sức sống bền bỉ của tình bạn, di sản âm nhạc và tinh thần nữ quyền mà Destiny’s Child để lại trong văn hóa đại chúng.
Bộ ba Destiny’s Child tái hợp sau nhiều năm

Ba người phụ nữ, từng là linh hồn của R&B đầu thiên niên kỷ, cùng tỏa sáng trong trang phục viễn Tây cách điệu. Khi họ cất giọng trong những ca khúc đã ghi dấu thanh xuân cả một thế hệ, từ Lose My Breath đến Say My Name, rồi hòa giọng đầy cảm xúc trong Energy, không khí như ngưng đọng giữa hiện tại và ký ức.
Destiny’s Child không chỉ là nhóm nhạc nữ thành công nhất lịch sử Billboard mà còn là biểu tượng văn hóa nước Mỹ. Được thành lập từ đầu thập niên 1990 với cái tên Girl’s Tyme, họ bước qua không ít thử thách để xây dựng nên một di sản âm nhạc mang tính khai phóng. Các bản hit như Independent Women hay Survivor phản ánh tinh thần nữ quyền và khẳng định bản lĩnh của những người phụ nữ da màu giữa ngành công nghiệp đầy rào cản.
Kể từ khi Destiny’s Child tan rã năm 2006, Beyoncé vươn mình trở thành biểu tượng toàn cầu, trong khi Kelly và Michelle tiếp tục phát triển sự nghiệp cá nhân. Tuy nhiên, mỗi lần họ tái hợp, từ Super Bowl 2013 đến Coachella 2018 và nay là Las Vegas 2025, đều là những khoảnh khắc đi vào lịch sử. Tình bạn, tài năng và niềm cảm hứng mà Destiny’s Child không bao giờ bị quên lãng.
Bức tranh âm nhạc được vẽ bằng tình thân và sự chuyển giao di sản

Nếu Destiny’s Child là hồi ức vang dội của một thời hoàng kim, thì những gương mặt khách mời trong đêm diễn cuối cùng của Cowboy Carter Tour chính là những mảnh ghép giúp hoàn thiện bức chân dung nghệ thuật đa chiều mà Beyoncé muốn gửi gắm. Sự xuất hiện của Jay-Z trong Crazy in Love và N**s in Paris đã mang lại năng lượng bùng nổ và tái hiện mối giao cảm sâu sắc giữa hai cá nhân đã cùng nhau định hình dòng chảy âm nhạc đương đại trong hơn hai thập kỷ.
Một điểm chạm tươi mới đến từ Shaboozey, giọng ca trẻ đang lên của làn sóng country hiện đại. Khi cùng Beyoncé thể hiện Sweet Honey Buckin’, anh mang đến làn gió đương thời, tạo nên sự đối thoại giữa thế hệ và thể loại, đồng thời khẳng định khả năng tiếp biến không giới hạn của tour diễn này.
Khép lại bằng một dấu ấn riêng tư nhưng đầy sức nặng, Blue Ivy, con gái đầu lòng của Beyoncé xuất hiện trong tiết mục Déjà Vu. Cô bé bước ra với phong thái tự tin và bản lĩnh sân khấu được mài giũa qua thời gian. Trong ánh mắt rạng rỡ của Beyoncé khi dõi theo con gái, người ta nhìn thấy niềm tự hào của một người mẹ và sự giao thoa thiêng liêng giữa ký ức, hiện tại và tương lai của một dòng máu nghệ thuật đang được kế thừa bằng cả đam mê và bản sắc.
Không phải lời kết, mà là một lời cam kết từ Beyoncé

Đêm cuối cùng của Cowboy Carter Tour không khơi gợi cảm giác kết thúc. Trái lại, nó tựa như một nghi thức thiêng liêng để khắc ghi một di sản, nơi âm nhạc không chỉ được lắng nghe, mà còn được truyền cảm qua thế hệ, sống động như mạch chảy của ký ức cộng đồng.
Beyoncé đứng trên sân khấu như một ngôi sao bước ra từ huy hoàng xưa cũ. Cô hiện diện như một người dẫn truyền văn hóa, một biểu tượng sống của thời đại, người chạm đến đỉnh cao nghệ thuật và còn biết cách nâng đỡ và hồi sinh những chương cũ một cách đầy trang trọng. Khi Destiny’s Child cất lên những giai điệu quen thuộc, khán giả không chỉ nghe lại một bản hit, mà như được trở về một thời tuổi trẻ, nơi âm nhạc từng là phần máu thịt.
Cái đẹp mà Beyoncé khơi dậy nằm trong sự lặp lại và ở khả năng khiến quá khứ trở nên sống động và hiện hữu, như thể nó chưa từng rời xa. Và trong từng nhịp hát, từng ánh mắt trao đi trên sân khấu, cô để lại một tín hiệu không lời: âm nhạc chân thành sẽ không bao giờ lụi tàn, bởi nó là ngôn ngữ của tâm hồn và những gì được viết bằng tâm hồn thì mãi mãi trường tồn.