Chiến Sĩ Quả Cảm tập 8 đã mang đến cho khán giả một MONO rất khác. Không còn là chàng trai hát tình ca trên sân khấu, MONO khi đến với chương trình là chàng trai sinh năm 2000 khoác quân phục, lăn xả dưới bùn đất, gồng mình vượt qua chuỗi thử thách khắc nghiệt. Bò qua kẽm gai, leo tường cao, hành quân đường dài cùng khẩu súng nặng trĩu, từng chi tiết cho thấy ý chí rắn rỏi và sự kỷ luật chuẩn mực. Đặc biệt, tinh thần đồng đội mà MONO lan tỏa đã biến thử thách thành minh chứng rõ ràng cho bản lĩnh của một thế hệ nghệ sĩ mới.
Một MONO chưa ai kịp gọi tên tại Chiến Sĩ Quả Cảm
Sân khấu từng quen thuộc với dáng đứng phóng khoáng của MONO. Trên thao trường, cùng một thân hình ấy lại thu mình gọn ghẽ, hạ trọng tâm, giấu hơi thở sau lớp bùn ẩm. Sự thay đổi không đến từ động tác lớn, mà từ những chi tiết nhỏ như cách anh chỉnh quai balo, trả súng về vị trí an toàn, ánh nhìn rà nhanh địa hình trước khi lao qua chướng ngại.
Khoảnh khắc anh bò qua kẽm gai, khán giả nhìn thấy gương mặt lấm lem mà bình tĩnh. Cằm ghì sát đất, mu bàn tay siết vừa đủ để nòng súng không xô lệch, nhịp thở ngắn rồi dài, như một bài nhạc đổi tempo. Sự kiềm chế ấy đối lập hình ảnh ca sĩ giàu năng lượng thường gặp, mở ra một gam tính cách ít khi lộ diện.
Đến bức tường cao, từng kẽ gạch trở thành thước đo thăng bằng. MONO không phô trương lực tay, anh chia đều điểm tựa, kéo vai – hông – gối theo trục thẳng, rồi dừng nửa nhịp để lấy hơi. Cú “chốt đỉnh” gọn gàng cho thấy thói quen quan sát và tinh chỉnh tức thời, thay vì nông nổi bứt tốc.
Kỷ luật, kỹ thuật: từng milimet làm nên ý chí
Bài liên hoàn đòi hỏi vừa sức bền vừa kỹ thuật giữ vũ khí; đó là môn học khác hẳn nhịp diễn trên sân khấu. MONO ép thân qua rào dây, vẫn giữ tay súng trên trục an toàn, không quệt xuống bùn. Tư thế ấy chỉ có được khi người tập biết đặt ưu tiên: an toàn trước nhanh, ổn định trước đẹp mắt.
Chấn thương quanh đội hình khiến không khí nặng như chì. Ở đoạn địa hình dốc, MONO ngoái lại, ra dấu tay ngắn gọn cho bạn cùng hàng, lời động viên súc tích “Cố lên, mình làm được.” Không ồn ào, nhưng đúng nhịp người sau đang hụt hơi, đó là kiểu dẫn dắt bằng nhịp điệu, chứ không bằng khẩu hiệu.
Khi đồng đội lảo đảo, anh không hoảng hốt. Một nhịp lùi, giữ khoảng cách cho lực lượng y tế tiếp cận; một nhịp tiến, lấp vào vị trí vừa trống để đội hình không vỡ. Sự bình tĩnh ấy cho thấy khả năng “đọc trận” ngay trong lần va chạm đầu với giáo án khắc nghiệt, phẩm chất khán giả ít có dịp thấy ở một ca sĩ trẻ.
Huy hiệu điểm mười
Đỉnh cao cảm xúc của tập 8 chính là giây phút MONO được trao huy hiệu hoa điểm 10, phần thưởng đặc biệt dành cho chiến sĩ nhập vai thể hiện xuất sắc nhất. Trong khoảng khắc ấy, nụ cười MONO sáng mà không bùng nổ, ánh mắt dãn ra nửa giây rồi trở lại tĩnh, giống cách anh vừa hoàn thành một bài tập đúng chuẩn. Phần thưởng ghi nhận người nhập vai trọn vẹn, nhưng sâu hơn là sự chấp nhận kỷ luật như một thói quen mới.
Sau khi tập 8 Chiến Sĩ Quả Cảm phát sóng, mạng xã hội nhắc đi nhắc lại hình ảnh bò qua kẽm gai, mồ hôi hòa bùn, câu nói ngắn mà chắc cho đồng đội phía sau của MONO. Sự cộng hưởng đến từ chi tiết: một cái gật đầu, một nhịp thở lấy lại cân bằng, một bàn tay đặt lên vai thay lời trấn an. Từng mẩu lát cắt nhỏ kết nối thành bức tranh về sức bền tinh thần.
Với những gì đã thể hiện, MONO thể hiện rõ tinh thần sống hết mình, dám thử thách và dám vượt qua giới hạn. Và chắc chắn rằng, hình ảnh ấy sẽ còn theo chân anh trên chặng đường nghệ thuật phía trước, ánh đèn sân khấu rực rỡ cũng sẽ soi sáng ý chí thép vừa được tôi luyện trong Chiến Sĩ Quả Cảm.
HÀNH TRÌNH CỦA MONO:
- MONO THỂ HIỆN SỰ LỊCH THIỆP NAM TÍNH VỚI DIOR MEN
- MONO KỂ CHUYỆN TÌNH CỦA ÔNG BÀ TRONG MV ÔM EM THẬT LÂU
- MONO: TÔI CŨNG CỐ GẮNG TÌM TÌNH YÊU, NHƯNG CHƯA ĐÂU VÀO ĐÂU
Harper’s Bazaar Việt Nam