Từng được biết đến như một hiện tượng mạng xã hội, và trở thành một fashionista, Quỳnh Anh Shyn luôn hiện diện như một biểu tượng thị giác sống động, chiến lược và không ngừng tái tạo chính mình. Nhưng sau hơn một thập kỷ kể chuyện bằng ánh nhìn và phục trang, cô lại chọn âm nhạc – ngôn ngữ không ai ngờ tới – để cất lên giọng nói chân thật, không qua lớp filter thẩm mỹ, không cần đến hình ảnh làm trung gian.
Những cú chuyển động âm thầm của Quỳnh Anh Shyn

Nếu có một điểm chung xuyên suốt trong hành trình thời trang và âm nhạc của Quỳnh Anh Shyn, thì đó chính là tinh thần tiên phong, dám làm điều khác biệt và không lặp lại chính mình. Khi hot girl Hà thành ngày nào dấn thân vào lĩnh vực thời trang, cô không chọn con đường an toàn của những bộ cánh “đẹp tiêu chuẩn”, mà liên tục thử nghiệm với những gu thẩm mỹ phá cách: từng xuất hiện tại Paris Fashion Week trong các bộ cánh cấu trúc lạ mắt, hay phối đồ theo phong cách Y2K từ khi xu hướng này chưa trở lại. Và giờ đây, với âm nhạc, cô lại một lần nữa rời xa vùng an toàn của mình.
“Chính vì không ai nghĩ mình sẽ tham gia Em Xinh ‘Say Hi’, nên mình lại càng muốn thử,” Quỳnh Anh chia sẻ. “Mình tin rằng hình ảnh bản thân không nên bị giới hạn trong một khuôn khổ cố định. Đây vừa là sân chơi thú vị, vừa là cơ hội để kể lại hành trình của mình theo một ngôn ngữ khác: bằng âm nhạc.”
Âm nhạc: Bước ngoặt không được báo trước
Ngay cả những người theo sát hành trình của Quỳnh Anh Shyn cũng ngỡ ngàng khi cô xuất hiện trong một chương trình giải trí về âm nhạc. Một fashionista chưa từng cầm mic, chưa từng hát live, nay lại đối diện sân khấu, giám khảo và hàng triệu khán giả?
Với Quỳnh Anh, đó không phải là một pha “dạo chơi” ngẫu hứng. “Mình khao khát được thử thách theo một cách mới. Khi thời trang kết hợp với âm nhạc, nó tạo ra năng lượng gần gũi và sống động, chạm đến cảm xúc một cách trực diện. Và mình muốn sống trong cảm giác đó”, cô nói.
Ngay sau khi nhận lời, cô được giao vai trò nhóm trưởng của Đồng Dao Xinh Gái, một thử thách không nhỏ với một “người mới” trong lĩnh vực âm nhạc. Cùng các thành viên, cô phải chọn concept, làm việc với producer, luyện tập vũ đạo và thu âm trong thời gian gấp rút. Nhưng điều khó nhất không nằm ở kỹ thuật, mà ở những ánh mắt nghi ngại. “Càng gần ngày quay, áp lực càng lớn. Có hôm mình tự hỏi, ‘Liệu khán giả có đón nhận không?’ Nhưng rồi mình nghĩ, nếu cứ mãi ở trong vùng an toàn thì sẽ chẳng bao giờ biết được giới hạn thật sự của mình nằm ở đâu”.
Sân khấu đầu tiên và khoảnh khắc giáp mặt bản ngã
Với Quỳnh Anh, thời trang là cách kể chuyện bằng thị giác, bằng ánh mắt, bằng dáng đứng, bằng một bộ outfit được cân đo kỹ lưỡng. Nhưng âm nhạc thì khác. Âm nhạc buộc cô phải buông lớp giáp sáng tạo để tiếp xúc trực tiếp với vùng lõi cảm xúc, nơi không có filter, không có chỉnh màu, và không có quyền kiểm soát tuyệt đối. “Âm nhạc khiến mình phải thành thật hơn. Nó bắt buộc mình cởi mở, lột trần cảm xúc mà trước đây mình thường giấu. Và mình học được cách không sợ thể hiện những điều rất riêng bên trong”.
Dẫu vậy, ở khía cạnh thị giác, nơi cô đã quen thuộc và kiểm soát tốt, Quỳnh Anh vẫn sử dụng nó như một công cụ để tăng chiều sâu cho các phần trình diễn. Cùng stylist Nam Phùng, cô xây dựng hình ảnh sân khấu như một phần mở rộng của tinh thần tiết mục: từ kiểu tóc, layout cho đến bảng màu ánh sáng đều được chọn lọc kỹ lưỡng. Không phải để “mặc đẹp”, mà để phản ánh đúng bản sắc và tầng ý niệm cô muốn truyền tải..”Chúng mình brainstorm cùng nhau, chọn vibe, chọn mood… Nhưng quyết định cuối cùng luôn phải khiến mình cảm thấy đúng là bản thân mình. Dù phá cách cỡ nào thì cũng phải mang rõ DNA của Quỳnh Anh Shyn”.
Quỳnh Anh Shyn không dạo chơi, mà là định hình lại hình ảnh của bản thân
Quỳnh Anh Shyn không tự nhận là ca sĩ và càng không cố gắng hoá thân thành một người khác trên sân khấu. Nhưng việc cô chọn bước vào âm nhạc không hề là sự ngẫu hứng nhất thời. Trong thế giới quan của cô, mỗi hành trình sáng tạo đều là một lớp trầm tích để khắc họa bản ngã rõ nét hơn, và âm nhạc là bước tiếp theo trong tiến trình ấy. “Nếu có một bài hát đúng với mình, đúng thời điểm, mình sẵn sàng quay lại với một sản phẩm âm nhạc chỉn chu hơn. Nhưng chắc chắn, mọi thứ sẽ vẫn mang màu sắc rất riêng của mình”.
Đứng giữa vùng giao thoa của cái đẹp và cái thực, cô không tránh khỏi những phản ứng trái chiều. Nhưng thay vì dựng lên rào chắn để phòng thủ, cô lựa chọn lắng nghe. Không phản kháng, không né tránh, mà ghi nhận. Những lời chê không khiến cô hoài nghi chính mình, cũng như những lời khen không khiến cô đánh mất sự tỉnh táo. “Mình không thể làm hài lòng tất cả mọi người. Nhưng mình có thể trung thực với chính mình. Và đó là điều quan trọng nhất.”
Khi Em Xinh “Say Hi” khép lại, những gì cô thu nhận không nằm ở kỹ thuật thanh nhạc hay danh hiệu xếp hạng. Điều thật sự thay đổi là cách cô kết nối với chính mình, một cú chạm sâu hơn vào nội tâm, vào cảm xúc, vào năng lượng biểu đạt chưa từng được khai thác trước đó. “Mình không nói đây là một phiên bản hoàn toàn mới. Nhưng mình cảm nhận rõ mình đã mở rộng, thêm một góc nhìn, thêm một cách cảm và kết nối với khán giả. Với mình, đó là thành công lớn nhất.”